
Với nhiều người, đặc biệt theo thiên chúa giáo, mục đích của tình dục là sinh sản. Điều này có nghĩa, nó chỉ nên được thực hiện trong mối quan hệ vợ chồng. Bất cứ mối quan hệ tình dục nào không phục vụ cho mục đích sinh sản đều đáng bị lên án. Quan hệ tình dục trước hôn nhân hay ngoài hôn nhân càng bị cho là sai trái. Các mối quan hệ cùng giới, thậm chí thủ dâm cũng vị lên án vì các hành vi này không phục vụ việc duy trì nòi giống.
Tuy nhiên, quan niệm này ngày càng găp phải những thách thức từ thực tế cuộc sống. Quyền có cuộc sống tình dục an toàn và thỏa mãn đã được ghi nhận trong công ước quốc tế. Tất cả mọi người, dù là nam hay nữ, người khuyết tật, người đồng tính, hay người dị tính đều có quyền lựa chọn, quyết định có quan hệ tình dục hay không, có con, có kết hôn hay không. Nói cách khác, việc quan hệ tình dục trước hôn nhân là quyền tự quyết của những người trưởng thành.
Bên cạnh đó, việc quan hệ tình dục trước hôn nhân cũng được nhiều người xem như trải nghiệm cần thiết, tránh những đổ vỡ sau kết hôn vì lý do không hòa hợp tình dục.
Những người chống quan hệ tình dục trước hôn nhân không cho đây là lý do chính đáng vì khi kết hôn hai người đã ‘thề non hẹn biển” không bao giờ chia tay dù điều gì xảy ra. Tuy nhiên, cuộc sống sau hôn nhân rất khác với cuộc sống trước khi kết hôn nếu như họ chưa quan hệ tình dục. Nói cách khác, vì chưa quan hệ tình dục nên họ không có đầy đủ thông tin khi ký hợp đồng hôn nhân, đây là lý do họ có quyền phá bỏ hợp đồng.
Những người phản đối cho rằng nếu dựa trên lý luận này thì đàn ông có quyền đòi ly hôn sau khi phụ nữ sinh con vì “tôi không hình dung được cuộc sống khi có con” khi kết hôn. Chính vì không có đủ thông tin nên tối có quyền chấm dứt hợp đồng kết hôn.
Tuy nhiên, hai việc này hoàn toàn khác nhau. Quan hệ tình dục chỉ ảnh hưởng đến hai người nhưng việc sinh con lại ảnh hưởng đến người thứ ba là đứa cọn. Chính vì vậy, người đàn ông không thể viện lý do “thiếu thông tin” để dựa vào đó đòi ly hôn.
Quan hệ tình dục trước hôn nhân không nên là một điều cấm kỵ vì nó là một quyền con người. Mỗi người có lựa chọn riêng của mình, gìn giữ đến đêm tân hôn hay trao nhận với người mình yêu mến. Điều quan trọng là quan hệ tình dục cần an toàn, đồng thuận, không vi phạm đến tự do của người khác. Khi đó, việc học về tính dục, về bệnh lây qua đường tình dục, HIV sẽ trở thành bình thường giúp giới trẻ nói riêng và người dân nói chung biết bảo vệ mình, có được một cuộc sống tình dục an toàn và thỏa mãn.